Better days — Em của thời niên thiếu — Review phim

Clueless Wanderer
4 min readSep 1, 2021

--

Trong khi phim Mắt Biếc đang làm mưa làm gió ở Việt Nam, tụi tui không xem được nên có đứa em xúi giục coi Em Của Thời Niên Thiếu (Better Days) do Tàu làm cũng trong năm 2019. Xem xong quyết định viết review luôn.

Nghe nói Better Days được chuyển thể từ truyện ngôn tình nào đó rất nổi tiếng. Nhưng ở đây tui sẽ chỉ nói tới phim thôi. Nội dung đại khái là một em học sinh cấp 3 ngoan hiền Trần Niệm và một anh du côn Bắc Dã tình cờ quen nhau. Rồi họ cùng nhau đi đến một tương lai tươi sáng hơn. Nhưng quãng đường này không hề có màu hồng, không sến không ngôn tình. Phim đã rất dũng cảm khai thác những mặt tối của học đường như bạo lực, nạn bắt nạt và mình có thể khẳng định phim đã làm rất xuất sắc. Trong Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Từng Theo Đuổi thì thanh xuân là một thứ mà mọi thanh niên xem xong đều khao khát quay lại, nhưng trong Better Days thì thanh xuân là giai đoạn mà cả Trần Niệm lẫn Bắc Dã đều muốn thoát khỏi càng nhanh càng tốt. Vì nó quá u tối. Vì nó quá bế tắc.

Mình nghĩ phim đã dùng trường học để ẩn dụ cho xã hội bây giờ. Ở đó có một Trần Niệm can trường chịu đựng và chống lại cái ác, quyết tâm vượt khó để đổi đời. Còn bạn thân của cô nhút nhát yếu đuối không chịu được áp lực thi cử cũng như sự bắt nạt mà gieo mình tự vẫn. Có tên kính cận đẹp trai học giỏi gì đấy thích Trần Niệm nhưng khi thấy bạn bị bắt nạt thì chỉ buông một câu “Hãy cố gắng chịu đựng đi, rồi mọi thứ sẽ qua thôi.” Con mợ nó chứ. Ngụy Lai thì xinh đẹp học giỏi con nhà giàu nhưng trong lòng lại đầy ích kỷ, ghen tị và giả tạo. Còn Bắc Dã chỉ là một tên du côn đầu đường xó chợ nhưng sống luôn ngẩng cao đầu. Hắn chịu ơn Trần Niệm một lần rồi dành cả đời để bảo vệ cô. Mình nghĩ đây là chi tiết ngôn tình duy nhất ở trong phim. Nhớ Bắc Dã từng hỏi Trần Niệm:

-Cậu thích làm gì?

-Tớ thích đọc sách, thích học, thích làm việc. Rồi tớ sẽ thi đậu đại học, có cuộc sống mới. À, tớ cũng muốn bảo vệ thế giới.

-Ờ…còn tớ thì bảo vệ cậu.

Trần Niệm và Bắc Dã là hai thái cực của xã hội, một sáng một tối. Nhưng khi ở bên nhau thì người này lại là chỗ dựa của người kia. Tưởng rằng Trần Niệm trong sáng mới là người cứu rỗi Tiểu Bắc nhưng đến cuối phim mình mới ngộ ra điều ngược lại. Bắc Dã mới là người lôi cô ra khỏi bóng tối của cái ác, sẵn sàng hi sinh cả cuộc đời để bảo vệ và ban cho Trần Niệm một cuộc sống mới.

Tại sao Bắc Dã — hình tượng của sự hỗn loạn, bất tuân thủ luật pháp lại được chọn để bảo vệ Trần Niệm — cái chân thiện mỹ? Bởi vì khi chuyện xảy ra, cảnh sát hỏi Trần Niệm tại sao cô không báo thì cô chỉ nói “Vì lần trước tôi gọi mà anh đâu có giúp”. Luật pháp và công lý đã không thể giúp được Trần Niệm khi cái ác ở khắp mọi nơi. Không có ai ngoài Bắc Dã có thể. Bóng tối chống lại bóng tối.

Xuyên suốt bộ phim là những gam màu tối u buồn và ám ảnh. Cũng có vài thước phim sáng sủa ở trường học nhưng nó thật giả dối và chỉ làm cho những mảng tối càng nổi bật mà thôi. Cao trào là đoạn cuối khi Tiểu Niệm và Tiểu Bắc bị bắt và ép cung, tuyệt vời. Thậm chí là người thi hành luật như cô cảnh sát (tên gì mình quên) cũng sa vào định kiến mà không hề chịu tìm hiểu rõ các khúc mắc của hai em nhỏ. Vậy mới hiểu tại sao Trần Niệm suốt cả phim chỉ tin vào Bắc Dã. Và lòng tin đó đã không đặt sai chỗ. Phe chính nghĩa vớt vát được một chút khi có anh cảnh sát đẹp trai (cũng quên tên T___T) đã một lòng một dạ phục vụ công lý :))))) Chỉ một chút thôi :))))

Em Của Thời Niên Thiếu có nội dung không mới. Nhưng cách thể hiện thì hoàn toàn thuyết phục và lấy được cảm tình của mình. Bộ phim là một lời nhắc nhở cho mọi người về một hiện thực thô ráp ở trường học, những gai góc của xã hội. Và ở ngoài kia còn biết bao thiếu niên phải vật vã chống chọi để vượt qua tuổi thanh xuân, chứ không đơn giản chỉ là “Thanh xuân như một tách trà…” gì gì đấy mà mình vẫn nghe nhan nhản trên mạng xã hội bây giờ.

Nếu được cho điểm thì mình sẽ cho 11/10.

--

--

Clueless Wanderer

I write short stories, reviews, and opinions. Interested in reading, cashew and denim. A content writer for Tanimex-LA.