Những người đàn ông không có đàn bà — Men without women — Haruki Murakami — Review

Clueless Wanderer
4 min readNov 28, 2020

--

Mình xin nói trước là quyển này của Murakami cực xàm :)) Tuy chưa từng đọc qua bất cứ cuốn nào khác của bác nhưng nếu quyển nào cũng như quyển này thì văn chương của bác sẽ khá kén đọc giả.

Bởi vì cốt truyện chẳng có gì cả. 7 truyện ngắn mẩu nào cũng như mẩu nấy, bắt đầu trớt quớt và kết thúc lãng xẹt. Tình tiết thì lung ta lung tung, được mỗi cái là không có tình tiết nào đi quá sự tưởng tượng của con người =)) mọi chi tiết đều rất thật, siêu thật. Thật đến nỗi mình có cảm giác như đọc nhật ký chứ không phải là đọc một tác phẩm văn chương gì.

Những nhân vật trong 7 câu chuyện là những người đàn ông, và đương nhiên là không có đàn bà. Họ chưa từng có, hoặc đã từng, hoặc đang có nhưng sâu thẳm trong trái tim họ thì những người đàn bà đó không hề tồn tại. Và những người đàn ông không có đàn bà này thực sự là những kẻ khốn khổ. Họ sống cuộc sống với đầy những nỗi ám ảnh, dằn vặt, lo âu và nhưng nghi vấn không bao giờ được giải đáp. Họ không còn cảm thấy đau thậm chí khi họ thật sự rất tổn thương và thậm chí trong giấc mơ họ cũng không mơ thấy những gì họ muốn. Những cuộc đời quá nhọ.

Nhưng họ vẫn bước đi (thật ra có một tên cùi bắp chết vì yêu), dù là những bước đi không hề dễ dàng gì. Bởi vì họ đều là những con người, yếu đuối và cần sự yêu thương. Họ vẫn tiếp tục cuộc sống của mình, tiếp tục tìm mục đích, tiếp tục tìm câu trả lời. Những người đàn ông đó không bao giờ ngoái đầu lại. Những người đàn ông đó bước đi cùng với cái bóng của mình.

Giọng văn của Murakami thì đều đều, dửng dưng, bất cần và chán phèo. Ừ đấy, đời vớ va vớ vẩn thì tớ đây cũng ứ cần. Vợ tớ bỏ thì tớ đi mở quán nhậu. Người tớ yêu phản bội thì tớ đau lòng và nằm chờ chết =)) Người yêu cũ tớ tự tử thì tớ đi ngắm mấy con kỳ lân trong công viên một mình. Và kể cả khi người tớ yêu yêu tớ thắm thiết thì tớ vẫn quyết định bỏ đi chơi chỗ khác vì tớ thích nấu ăn hơn, thi thoảng viết cho nó vài tấm thiệp là được.

Những tên đàn ông của Murakami toàn là bọn dở hơi như thế. Dở hơ nhưng nếu là mình, thì chưa chắc gì mình đã khác. Cũng như George Orwell đã nói, một cuốn sách hay không kể cho ta nghe những gì mới lạ, mà kể lại chính xác những gì ta đã biết từ lâu, nhưng chưa từng có ai viết ra giấy cả. Những người đan ông không có đàn bà là như thế, kể lại những chuyện xưa lắc xưa lơ, những chuyện nhạt toẹt mà chắc ai cũng biết cũng hiểu. Ngoài kia thiên hạ đổ xô viết ngôn tình, trinh thám, hay là trinh thám có lẫn ngôn tình =)) văn của Murakami giống như chén cơm trắng nguội đứng giữa đống hamburger. Nhạt nhẽo lúc đầu nhưng càng nhai càng ngọt.

Trong các truyện thì mình thích nhất truyện “Yesterday”. Còn truyện xàm nhất chắc là truyện “Samsa đang yêu” khi mà Murakami viết tiếp câu chuyện Hóa Thân của Franz Kafka =))) Xàm hết chỗ nói =)))

“Hồi đôi mươi, tôi đã nhiều lần cố gắng viết nhật ký mà không xong. Hồi đó, mọi chuyện cứ liên tiếp xảy ra quanh tôi, cố gắng lắm tôi mới theo kịp được nên chẳng có lúc nào ngơi nghỉ để ghi lại chi tiết những gì đã xảy ra. Vả lại, quá nửa trong số đó không phải là những sự kiện khiến tôi nghĩ “kiểu gì cũng phải viết lại”. Với tôi, việc mở được mắt, thở được đều và bước được trong những cơn gió mạnh ngược chiều cũng là cố gắng lắm rồi.”

Trích “Yesterday” — “Những người đàn ông không có đàn bà”

Mình cho 4 sao trên Goodreads, thiếu 1 sao vì bác viết ẩn dụ nhiều quá, người ít học như mình đọc khó hiểu.

--

--

Clueless Wanderer
Clueless Wanderer

Written by Clueless Wanderer

I write short stories, reviews, and opinions. Interested in reading, cashew and denim. A content writer for Tanimex-LA.

No responses yet